22g30 thứ ba ngày 28.12.2021
Đêm, uống trà trước nhà
Dạy xong, tự thấy hụt năng lượng nên lập tức pha bình trà, ra trước nhà để nạp lại năng lượng ngay. Ly trà nóng, với mứt vỏ bưởi là nhất, là tuyệt phẩm trần gian. Nếu có thiếu, là thiếu một tri âm cùng thưởng thức!
Nhớ lại vài chuyện hồi đại học, lâu lâu cũng tầm giờ này, lang thang thả bộ ngoài cầu Mống. Gió cũng lạnh. Lại nhớ về những buổi sáng thức sớm, phóng xe ra Cheo Leo uống ly bạc sỉu nóng. Sương sớm cũng lạnh. Nhờ những cái lạnh đó, ta mới tự cảm được cái ấm của bản thân mình. Cứ như vậy mà cân bằng, mà quân bình, mà tự nhiên với nhau.
Ly trà nóng giữa đêm lạnh mang đến giá trị sâu sắc để người ta thấy rõ hơn cái lạnh. Cầm ly trà, giữa những cơn gió đêm cuối năm, tâm mới lại càng nhận ra được sự mầu nhiệm của cuộc sống. Từng tế bào như có con mắt để thấy rõ cái tướng của lạnh, cái đặc sắc của lạnh... Từng tế bào dường như có thể nghe rõ những tiếng sột soạt lá cây va vào nhau. Quả thật, ly trà nóng là một phương tiện quý báu để tâm ta giao tiếp với tự nhiên này.
Ly trà nóng, muốn uống nhanh cũng chẳng được. Phải tập trung thổi nhè nhẹ cho nguội bớt. Chính phút giây quan sát không phiền não ấy lại chính là phút giây ta về lại chính ta. Cuộc sống, chậm lại một chút, lại thấy được sự kì diệu. Chậm không phải dừng lại, không phải chần chừ, không phải do dự. Mà chậm, để làm nhanh cái nguội của ly trà, để bắt được cái khoảnh khắc gió giúp ta làm nguội ly trà. Ta mới biết ơn, mới đạo đức, mới tử tế được!
Nhận xét
Đăng nhận xét