Mỗi khi trời mưa thì mong sao mau tạnh để lấy xe ra chạy vòng quanh. Khi ấy, đường sau cơn tắm gội trở nên sạch hơn, khí trời cũng mát mẻ hơn. Một người khó tính nhất, đang cảm thấy bất an nhất cũng phải hạ nhiệt, an tâm trong cái tặng phẩm đẹp đẽ này. Cũng khi ấy, ta sẽ thấy dòng người vội vả hơn sau quảng thời gian trú mưa. Ai trong đời cũng đôi lúc phải dừng lại vì ngoại cảnh, rồi cũng để sự nôn nóng bồn chồn đợi chờ chiếm lấy. Mấy ai biết mà quý trọng phút giây dừng lại chiêm nghiệm, để thêm vững vàng cho những bước tiếp theo. Ngược lại, như cố trốn lấy sự lạnh lẽo của cơn mưa mà bản thân trở nên vội vã hơn. Chúng ta tin rằng chỉ có vận động mới là thực sống, thực phát triển, thực chứng minh sự đúng đắn của một hành động. Lẽ chăng là như vậy ư? Tự do Nếu được hỏi ước muốn lớn nhất của con người là gì, chắc sẽ có vài người trả lời đó là sự tự do. Dù là người trí nhất, người si mê nhất, nếu được mong cầu duy nhất họ sẽ chọn tự do. Đặt trong ngữ cảnh khác nhau, ta hiểu tự do có nghĩa ...
"Bình minh tươi cười, tâm bất biến - Hoàng hôn xế chiều, thông thả buông"