Lâu lâu trốn xã hội, bơi ra tận hòn Mây Rút để tận hưởng một chút không khí mới lạ. Dạo gần đây cũng đầy tâm trạng, như trời hôm nay, thật u ám, tĩnh mịch. Thường đến nơi, tôi sẽ cầm máy lên, chụp choẹt vài ba tấm hình. Cơ mà cảnh hôm nay cũng chẳng muốn chụp. Biển dậy sóng mang một màu xanh thẳm. Chắc do hôm nay mây phủ kín nhiều, chẳng cho tý nắng nào chen được qua. Bầu trời kia cũng ngộ lắm, cứ ôm lấy từng ấy mây, cứ tưởng sẽ buông một trận mưa để rồi bầu trời sẽ quang đãng. Vậy mà u ám, tĩnh mịch! Cứ như lòng người, chẳng muốn buông những nỗi buồn để chào đón những niềm vui mới. Một góc biển Dinh Cậu - Phú Quốc Bên tai bổng du dương lời ca: "Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui, tôi chọn một bông hoa và một nụ cười...." Bầu trời kia có lúc thật quang đãng, thật tươi sáng để chiếu rọi vạn vật trên đảo. Nhưng cũng đôi lúc sẽ u tối, đầy mây đen xám xịt. Vậy đó, cuộc đời này cũng có khi thật vui tươi, thật hạnh phúc mầu nhiệm. Nhưng cũng xen lẫn vài nỗi buồn, sự ...
"Bình minh tươi cười, tâm bất biến - Hoàng hôn xế chiều, thông thả buông"