Chuyển đến nội dung chính

Sonnet 18 - William Shakespeare - Vietnamese ver.

Hạ có phải là em?

Ngày hạ có nắng,
muốn sánh bằng em?
Ngoài xinh trong trắng,
như nàng ngọt êm:
Tháng Năm gió thổi nụ xinh
Và hạ dừng nắng, nhưng em mãi là hoa.

Anh đã thấy
Những ngày mặt trời cháy.
Anh từng thấy
Ngày trời đầy bóng mây,
Anh sẽ thấy
Trời tắt nắng, mây tan
Đẹp, sẽ không còn gọi tên
Anh phải thấy, ngày tuần hoàn ấy.

Nhưng,
Anh cũng thấy
Mùa hạ có em mãi không phai
Thanh xuân em là bất tử
Mặc Tử Thần gào thét gọi tên em.

Trong nhân gian
Vì có em, thơ anh hiện hữu
Trong thơ anh
Vì tình ta, em là vĩnh cửu.


Nhận xét